“Em không thể có con” – Câu nói của vợ khiến tôi suýt ký đơn ly hôn vào 5 năm trước… cho đến ngày vợ hạ sinh 3 đứa trẻ cùng một lúc nhưng điều không ngờ nhất chính là…

“Em không thể có con” – Câu nói của vợ khiến tôi suýt ký đơn ly hôn vào 5 năm trước… cho đến ngày vợ hạ sinh 3 đứa trẻ cùng một lúc nhưng điều không ngờ nhất chính là…
“Em không thể có con” – Câu nói của vợ khiến tôi suýt ký đơn ly hôn vào 5 năm trước… cho đến ngày vợ hạ sinh 3 đứa trẻ cùng một lúc nhưng điều không ngờ nhất chính là…

Tôi và vợ cưới nhau năm 29 tuổi, sau 2 năm yêu đương êm đẹp. Cô ấy là người phụ nữ dịu dàng, sâu sắc và luôn biết nhường nhịn. Chỉ có một điều… suốt 3 năm đầu sau cưới, cô ấy không thể có thai.

Tôi từng an ủi, chạy chữa cùng vợ, đi từ phòng khám Đông y đến bệnh viện lớn. Cho đến một hôm, sau một lần khám định kỳ, vợ ôm mặt khóc rồi quay sang tôi, nói trong tiếng nấc:

“Em xin lỗi… Em không thể có con.”

Câu đó như nhát dao đâm vào tim tôi. Dù cố tỏ ra bình tĩnh, nhưng từ sau hôm đó, khoảng cách giữa chúng tôi dần lớn lên từng ngày.

Gia đình hai bên xì xào, mẹ tôi bắt đầu đưa mấy “cô gái tốt, hiền, biết đẻ” đến ra mắt. Tôi đã có lúc đặt bút vào đơn ly hôn, định giải thoát cho cả hai. Nhưng rồi… vợ tôi vẫn cười, vẫn giặt đồ cho tôi, vẫn nấu cơm và gấp gọn từng cái tất cũ.

Tôi không đủ nhẫn tâm.

Rồi một ngày, vợ tôi biến mất. Không để lại một lời. Căn nhà vắng lặng. Tôi tưởng cô ấy đã buông tay.

Nhưng 3 năm sau, cô ấy trở lại. Bụng bầu vượt mặt. Không báo trước. Không giải thích. Gặp tôi trong bệnh viện khi cô ấy nhập viện chờ sinh.

“Em chỉ cần anh đến, nếu anh vẫn muốn làm cha của chúng.”

Tôi sốc. Cô ấy mang thai. Và mang thai ba.

Bài viết liên quan  Diễn biến vụ bún vịt có giá 1 triệu đồng tại chợ Bến Thành

Tôi không hỏi nhiều, chỉ lao vào ký giấy nhập viện, lo đủ thứ. Đêm đó, ba đứa trẻ chào đời: một trai, hai gái. Khỏe mạnh. Giống tôi như tạc. Cả bệnh viện rộn lên vì ca sinh ba hiếm có.

Nhưng điều không ngờ nhất xảy ra sau đó… khi tôi vô tình tìm thấy hồ sơ y tế cũ trong túi áo khoác cô ấy để quên.

Không phải vợ tôi không thể có con.
Mà là cô ấy đã âm thầm đi thụ tinh nhân tạo, rồi cấy trứng đã thụ tinh vào chính mình… bằng tinh trùng mà cô ấy lén lưu trữ từ tôi 5 năm trước.

Cô ấy đã bí mật thực hiện hết thảy — vì biết tôi sẽ không đồng ý nếu biết quy trình phức tạp, tốn kém, mà chưa chắc thành công.
Và bởi vì… tôi từng nói trong lúc say: “Em mà sinh được một lúc 3 đứa, anh sẽ xem đó là phép màu và chẳng cần gì nữa trong đời.”

Cô ấy giữ lời.

Còn tôi… giờ chỉ biết nhìn ba đứa con nằm ngủ yên, nắm tay nhau như thể chẳng biết mẹ chúng từng chịu bao nhiêu kim tiêm, bao lần mổ cắt, bao đêm cô đơn trong phòng khám lạnh lẽo — chỉ để giữ lời hứa năm xưa với một người đàn ông từng suýt bỏ cô.